Thursday 2 July 2009

Thư mẹ viết cho Tít

Suvarnabhumi Airport, 20.2.2009
Con yêu của mẹ!
Đến bây giờ mẹ mới có đủ can đảm để viết cho con, vì từ sáng đến giờ mẹ phải buộc mình không nghĩ đến con, vì chỉ cần hình ảnh của con hiện ra trong đầu là mẹ lại không kìm được lòng mình...
Sáng nay khi mẹ đi con còn đang ngủ say. Mẹ bế con, cầm bàn tay nhỏ xíu của con, mẹ khóc... nhưng bà ngoại bảo không được làm như thế. Mẹ muốn có vật gì đó của con làm kỷ niệm, để mẹ sẽ có "hơi" của con trong suốt chặng đường mẹ đi,... nhưng bà ngoại bảo không nên làm như thế. Mẹ hiểu bà. Và con ơi, mẹ xin lỗi con...
Thế là hôm nay mẹ phải tạm xa con, một quyết định không hề dễ dàng của mẹ, của bố và của cả nhà. Con còn bé và yếu ớt quá, lúc nào cũng cần có sự quan tâm chăm sóc. Mẹ hiểu điều đó và thực tâm mẹ thương con vô cùng. Con hãy tha thứ cho mẹ nhé, vì mẹ có nhiều lý do để quyết định xa con, những lý do mà mẹ không muốn nói ra ở đây, mà thực ra cũng vì tương lai đoàn tụ của cả gia đình mình sau này... Nhưng mẹ tin rằng lớn lên, khi đã hiểu biết thì con sẽ hiểu và thông cảm với những quyết định lúc này của mẹ, con cũng sẽ động viên mẹ cứng cỏi hơn thôi, phải không con?
Trộm vía, mẹ thấy con là một đứa trẻ sớm tự lập! Con không phải lúc nào cũng phải đòi theo mẹ, mà con chỉ cần có người chơi cùng với con. Mà lại, con rất quấn ông bà ngoại, mặc dù đang chơi với mẹ nhưng nếu nhìn thấy ông bà thì con sẽ theo ông bà ngay. Ông bà là những người đặc biệt yêu thương và chăm sóc con cẩn thận, từ bữa ăn đến giấc ngủ, từ nhũng thứ nhỏ nhất... Như thế bây giờ dù phải xa con mẹ cũng sẽ thấy an tâm hơn, dù phải xa con nhưng mẹ biết vắng mẹ, vắng bố con vẫn sẽ không cảm thấy thiếu thốn gì cả, cả về vật chất và tinh thần.
Con biết không, ông bà nội, ông bà ngoại rất thương con, các bác cũng rất thương con, cả họ hàng nữa, cả nhà ai cũng thương vì con còn bé mà đã phải xa cả bố và mẹ. Hơn hết, bố mẹ dù ở xa nhưng luôn luôn, luôn luôn thương yêu, nhớ con vô cùng. Bố mẹ sẽ cố hết sức để được gần con, sẽ cố hết sức để có thể bù đắp cho con. Con hãy hiểu điều đó để vững vàng lên nhé. Hãy ăn thật nhiều để thật khỏe mạnh, hãy thật ngoan ngoan để bố mẹ yên tâm và ông bà cũng đỡ vất vả...
Con ơi, mẹ yêu, thương và tự hào về con vô cùng!!!

No comments:

Post a Comment